Thời gian hai vợ chồng giao hợp để dễ có thai nhất (hay còn gọi là "cửa sổ thụ thai") kéo dài khoảng 6 ngày ở mỗi chu kỳ kinh nguyệt, bao gồm: 5 ngày trước ngày phóng noãn và ngày phóng noãn (rụng trứng). Thời điểm giao hợp dễ có thai nhất là khoảng 1-2 ngày trước phóng
Mang Thai Với Cha Của Vai Ác - (Chương 43) - Tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Ta có mang con của vai ác - WikiDich; Tôi Mang Thai Đứa Bé Là Nhân Vật Phản Diện - Truyện HD; Từ cùng nghĩa với: "Tôi mang thai đứa bé là nhân vật phản diện wiki" Cụm từ tìm kiếm khác: Câu hỏi thường gặp: Tôi mang thai đứa bé là nhân vật phản diện wiki?
Mang Thai Với Cha Của Vai Ác - (Chương 40) - Tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Tôi Mang Thai Con Của Vai Ác Cập nhật: 28/10/2021 Tác giả: Công Tử Văn Tranh Trạng thái: Đang cập nhật Lượt xem: 63,091 Đánh giá: Hiện Đại Ngôn Tình Truyện Sủng
. Bạn đang đọc truyện Mang Thai Với Cha Của Vai Ác hay nhất thuộc thể loại Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Điền Văn, Nữ Phụ, viết bới tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa tại HaytruyenThể loại Xuyên thư, Làm ruộng, Nữ phụ, Pháo hôiTình trạng bản gốc Hoàn 111 chính văn + 5 phiên ngoạiEditor Minh AnBìa CúnVăn ánThiếu nữ như hoa như ngọc Hứa Hàm không thể tin tưởng nhìn mọi thứ trước tin được vừa tỉnh giấc lại xuyên vào tiểu thuyết mình vừa đọcKhông tin được mình còn chưa có người yêu thế mà ở thế giới này lại là thai cô cũng đâu có làm gì, chỉ là cảm than vai ác kia thật sự biến thái và vô tính quá độ mà thôiMà người làm cô mang thai, chính là cha vai ác trong sách, vậy đứa con trong bụng cô, chẳng phải là…Ha hả ha hả!Vì để con trai vai ác không lầm đường lạc lối, Hứa Hàm đành mang theo con về quê làm nên cuốn sách này lại tên là 《 Mang theo vai ác đi làm ruộng 》CP Hứa Hàm x Cố Yến KhanhHoan nghênh lọt hố!!.
“A, đứa nhỏ này, con an phận một xíu!”Sáng sớm, Hứa Hàm còn đang trong giấc mộng đã bị động tĩnh trong bụng làm híp mắt xoa bụng, trấn an thằng nhóc đang duỗi chân đá trong cái bụng cao cao phồng phồng của thiếu nữ cô còn chưa yêu đương lần nào, sau một giấc ngủ dậy lại phát hiện chính mình là một thai phụ sắp lâm bồn, nội tâm của Hứa Hàm hỏng chẳng qua quá nhàm chán nên đi đọc tiểu thuyết, sau đó bị vai ác bên trong làm cho sợ hãi, liền đi bình luận một chút nói vai ác quá vô nhân tính mà giờ, cô không chỉ xuyên vào trong quyển sách ấy trở thành thai phụ, mà đối chiếu theo kí ức của nguyên chủ, cô còn chính là bà mẹ cực phẩm của vai ác ác độc trong quyển sách ấy!Mà đứa nhỏ sắp ra đời trong bụng cô… Ha hả ha hả, cô nhất định phải nói câu mmp*!*mmp Một câu chửi thề của TQHứa Hàm đỡ bụng rời giường, chịu đựng cái eo mỏi lưng đau, đi toilet rửa gương hiện ra một gương mặt vô cùng đẹp. Rõ ràng là một thai phụ, nhưng trừ bỏ cái bụng phồng lên thì bộ phận khác một chút cũng chưa biến dạng, như cũ vẫn đầy đặn, đường cong lả chủ của thân thể này là Kiều Vãn Tình, là một đại mỹ quyển sách, nguyên chủ có diện mạo đẹp như vậy, lại ham hư vinh, muốn bám vào người giàu có, một lòng muốn gả vào hào môn, gia nhập vào giới thượng tiếc xuất thân nguyên chủ bần hàn, vòng giao thiệp cũng hữu hạn, khả năng của nguyên chủ chỉ gặp gỡ được những người đàn ông bình thường, không lọt vào mắt cô đến khi ba của vai ác xuất của vai ác tên Cố Yến Khanh. Anh là người thừa kế duy nhất của Cố gia, du học về nước xong lại tự xây dựng sự nghiệp của bản thân, là một người tài giỏi, lại thêm Cố gia hùng hậu đằng sau giúp đỡ, trở thành một đại gia danh xứng với nhiên, mục đích tác giả xây dựng ba của vai ác hoàn hảo đến vậy là vì phục vụ nam chủ. Nam chủ là cháu của Cố Yến Khanh, mà Cố Yến Khanh cả đời không cưới, dưới gối không con, liền đem nam chủ – người cháu thông minh xuất sắc nhất trở thành người thừa kế mà bồi dưỡng, sau đó lại cùng con của mình, cũng chính là vai ác, đối đầu với Yến Khanh là nhân vật xuất sắc như vậy, Kiều Vãn Tình lại may mắn gặp được. Để nâng cao địa vị, cô ấy chọn phương thức cũ mà lại cẩu huyết nhất Hạ dược lên giường, ngủ với Cố Yến Khanh, muốn anh chịu trách nhiệm với tiếc Cố Yến Khanh lại không phải người đàn ông truyền thống, ngủ xong là sẽ phụ trách với cô, nên sau khi bị hạ dược, anh tức giận không thôi, liền trực tiếp quăng một tờ chi phiếu để cô lăn Vãn Tình oán hận lại không cam lòng, lúc sau biết mình mang thai, liền sinh đứa nhỏ ra, định mang theo con tới cửa với ý định bức hôn. Nếu bức hôn không thành thì cô ấy nghĩ con mình là con thân sinh của Cố Yến Khanh, kiểu gì cũng được phân cho một chút tài chút tài sản của Cố gia cũng đủ cho cô ấy cẩm y ngọc thực cả đời*.*cẩm y ngọc thực sống đầy đủ, sung thu kí ức của nguyên chủ, Hứa Hàm dở khóc dở cười với một loạt ý tưởng này của cô ấy – một nữ phụ chẳng có đầu nói đến ý tưởng vớ vẩn đem Cố Yến Khanh ngủ là có thể gả vào hào môn khiến người ta không biết nên khóc hay cười, kể cả cô có thật sự đem con thân sinh của Cố Yến Khanh tới cửa bức hôn, với năng lực của Cố Yến Khanh cũng có thể đoạt con của cô ấy, làm cô ấy cút đi, cô ấy cũng chẳng có biện pháp gì ngăn cản nguyên chủ thật quá không có đầu óc mới cảm thấy chính mình có thể mẫu bằng tử quý*!*mẫu bằng tử quý mẹ sướng nhờ trách cô ấy sống không quá ba tập!Thật phí một gương mặt đẹp như vậy!Hứa Hàm vuốt gương mặt tinh tế kia mà không tiếng động khẽ thở dài một sách cũng không miêu tả kĩ nhân vật Kiều Vãn Tình này lắm, chỉ biết là Cố Yến Khanh đi công tác tỉnh ngoài theo yêu cầu, chưa biết ngày về, mà Kiều Vãn Tình lại không có bất kì phương thức liên hệ nào của anh, chỉ có thể ở nhà ôm cây đợi vì tác giả an bài, Kiều Vãn Tình luôn không có cơ hội liên hệ với Cố Yến thai đứa nhỏ mệt, nuôi nấng đứa nhỏ cũng không thoải mái, kinh tế ngày càng túng quẫn khiến tư tưởng của nguyên chủ dần dần trở nên cực đoan và điên cuồng, đối xử với con luôn chẳng cho sắc mặt tốt, luôn đánh chửi, mỗi ngày còn liên tục giáo huấn với con cha cậu tài giỏi như thế nào, xuất thân của cậu nhóc cao quý ra sao, luôn nói với con mình cậu là người thừa kế chuẩn của Cố chính bản thân nguyên chủ nuôi nấng con của Cố Yến Khanh càng ngày càng vô vọng, bắt đầu đắm mình trong trụy lạc. Cô ấy lại dựa vào gương mặt trời ban của mình câu dẫn những người đàn ông trung niên có tiền dễ như trở bàn tay, rồi làm tiểu tam, tình nhân của những người đó. Có thể nói Kiều Vãn Tình diễn vô cùng tròn vai, đem nhân vật của mình thành một nữ phụ cực chính vì vậy mà con của cô ấy trưởng thành trở nên thật biến thái. Càng đáng sợ hơn là con cô ấy chính là người đích thân nhổ đi ống dưỡng khí của nguyên chủ, làm nguyên chủ tử đến số phận của Kiều Vãn Tình về sau, nội tâm Hứa Hàm cạn chỉ nghĩ lại quyển sách mà thôi, thật là đậu má.…..Rửa mặt xong, Hứa Hàm ra khỏi phòng, người trong phòng khách nghe được động tĩnh cô ra cửa liền cuống quýt đem đồ vật trên tay giấu đi.“Cháu hôm nay dậy sớm vậy à?” Bà nội Kiều lấy lòng, nhìn cô cười Hàm xem vẻ mặt sợ hãi của bà mà đau đầu. Vị này là bà của Kiều Vãn Tình, 60 tuổi, nhút nhát, dễ bị khi mẹ Kiều Vãn Tình cùng mất, chỉ còn mỗi bà là người thân, nguyên chủ sinh con nhưng không có ai chăm sóc đứa trẻ nên đưa bà từ nông thôn nội Kiều đối với việc Kiều Vãn Tình chưa kết hôn đã có thai một câu cũng chẳng dám nói, ở chỗ này chịu thương chịu khó hầu hạ cô ấy, còn luôn phải ứng phó tính tình hỉ nộ vô thường của nguyên thường bà nội Kiều muốn cùng nguyên chủ nói chuyện, Kiều Vãn Tình đều trợn trắng mắt chẳng để ý đến bà. Nhưng một công dân tốt đẹp như Hứa Hàm lại chẳng thể đối xử như vậy với một người lớn tuổi.“Đúng vậy, nó nháo đến lợi hại, cháu không ngủ ngon, liền dậy.” Hứa Hàm đến bên cạnh bà, ngồi xuống, chỉ chỉ bụng nội Kiều thấy cô nói chuyện ôn tồn như vậy ngẩn ra một chút, sau đó vội nói “Vậy cháu ngồi một lát, bà đem bữa sáng tới.”Hứa Hàm không muốn OOC* đến quá lợi hại liền nhàn nhạt gật đầu, không nói chuyện.* OOC out of bà nội Kiều đi vào phòng bếp, Hứa Hàm thấy đồ vật lúc nãy bà giấu ở trên sô pha lộ ra, cô tò mò đi qua cầm tới xem, là một đỉnh mũ nhỏ, màu lam nhạt, còn chưa làm thể thấy được chiếc mũ được đan thật sự dụng tâm, vô cùng đẹp, tinh xảo, hoàn toàn có thể so sánh với những cái trên thị trường do máy móc dệt ra. Cái này hẳn là được chuẩn bị cho đứa nhỏ trong bụng sao bà lại cuống quýt giấu đi, chủ yếu là vì Kiều Vãn Tình luôn không muốn thừa nhận xuất thân của mình, luôn muốn được chen vào vòng của các nhân vậy nổi tiếng mà thường xuyên dùng hàng hiệu, các nhãn hiệu mà các phu nhân hay chủ đương nhiên không cho phép bà nội Kiều cho con của cô ấy – con trai của đại thiếu gia Cố gia dùng đồ vật như ấy thậm chí còn coi bà nội Kiều là bảo mẫu trong nhà, coi bà như một kẻ hầu phục vụ cho cuộc sống của mình mà thoải mái hưởng là phụ nữ, có cùng xuất thân như nhau, Hứa Hàm lắc đầu, không hiểu vì sao Kiều Vãn Tình lại có suy nghĩ ham hư vinh như nội Kiều bưng bữa sáng của cô ra, thấy cô đang xem cái mũ, sắc mặt hoảng hốt, nói “Cái kia, bà… Bà nhàn rỗi nhàm chán nên làm cho Lý gia ở cách vách.”“Dạ,” Hứa Hàm buông mũ xuống xuống, nói, “Cháu thấy nó khá đẹp, vừa vặn đem cho đứa nhỏ trong bụng dùng, khi nào bà rảnh cũng làm cho nó một cái mũ như vậy được không ạ?”Bà nội Kiều nghe vậy lại không biết nên làm thế nào, bèn đem bữa sáng buông xuống, chà xát tay, cẩn thận hỏi “Cháu sẽ không ghét bỏ sao?”“Không ạ.” Hứa Hàm nhìn vẻ mặt thụ sủng nhược kinh của bà mà bất đắc dĩ đau đớn, nghĩ nghĩ rồi nói “Trước kia là cháu không đúng, quá yêu mến hư vinh, đợt này cháu suy nghĩ một chút, vinh hoa phú quý là thứ không thể cưỡng cầu được, cuộc sống hạnh phúc mới là quan trọng nhất, nên cháu sẽ chậm rãi thay đổi chính mình.”“Không, không cần thay đổi, cháu như bây giờ khá tốt, khá tốt.” Bà nội Kiều cuống quýt Hàm “…..”Rốt cuộc là nguyên chủ của thân thể này đã để lại cho bà bao nhiêu thương tổn trong tâm lí?…..Bởi vì gần đến ngày dự sinh, Hứa Hàm được yêu cầu đi bệnh viện làm một lần kiểm ra tiền dĩ hai ngày trước cô phải đi, nhưng khi đó Hứa Hàm vừa trọng sinh, chưa thể tiếp thu được việc mình mang thai, tâm lí vô cùng bài xích việc kiểm ra thai đứa nhỏ này đã sắp sinh, không thể phá thai, Hứa Hàm thấy không thể trốn được mới đỡ bụng đi kiểm tra thai không thể giúp bà nội Kiều điều gì nên đành tự mình đi bệnh may không phải thai phụ nào cũng có chồng đi cùng, nên cô đi một mình trông cũng không quá khác hôm nay cũng không phải cuối tuần, Kiều Vãn Tình lại lựa chọn bệnh viện loại này vì kẻ có tiền thích đi bệnh viên tư lập, bệnh viện cũng không có rất nhiều người, nên Hứa Hàm kiểm tra cực kì thuận lợi.“Kiều tiểu thư, con của cô thật khỏe mạnh, thật nhanh là có thể nghênh đón bạn nhỏ đáng yêu rồi.” Bác sĩ xem xong kết quả kiểm tra mà cười tủm tỉm nói với Hứa Hàm.“Dạ, vậy có phải tôi nên tới bệnh viện ở?” Tay mơ Hứa Hàm thật không chuyên nghiệp lo lắng thời điểm mình ở nhà đứa nhỏ đột nhiên ra đời, hoặc là ở trên xe thậm chí là ở trên đường liền sinh, tại trên tin tức cũng có những ví dụ như vậy rồi.“Không vội, chờ bụng bắt đầu đau thì có thể đến,” bác sĩ thấy vẻ mặt lo lắng của cô liền trấn an nói, “Kiều tiểu thư không cần nóng lòng, tránh ảnh hưởng đến thai nhi.”Hứa Hàm đứng dậy “Cảm ơn bác sĩ, tôi đi trước.”“Được, Kiều tiểu thư đi thong thả.”Tạm biệt bác sĩ, Hứa Hàm xách túi xách, chậm rãi bước ra khỏi bệnh là lần đầu tiên sau khi Hứa Hàm trọng sinh xuyên vào Kiều Vãn Tình ra khỏi nhà tới nơi công cộng. Vì quyển sách tham khảo thế giới thực để viết hiện đại hư cấu văn nên cảnh tượng sinh hoạt nơi này cũng không khác hiện thực, hiện thực có thì nơi này cũng như cô đang sống ở thế giới của chính mình, chẳng qua là thay đổi thân phận của mình.“Nhường một chút, làm phiền nhường một chút.”Hứa Hàm vừa đi đến cửa bệnh viện thì có một người đàn ông ôm một người vô cùng lo lắng vọt vào, nhìn dáng vẻ vô cùng gấp gáp. Thân thể Hứa Hàm không tiện, theo bản năng bảo vệ bụng nhường đường cho anh ta, lại không chẩn thận ném túi trong tay xuống đất.“Xin lỗi, xin lỗi,” người kia thấy thai phụ, vội dừng chân lại, “Tôi có đụng vào cô không?”“Không có việc gì, anh mau đi đi.” Hứa Hàm nhìn người trong ngực anh ta thoi thóp thở, nói.“Cảm ơn!”Người đàn ông kia ôm người vội vàng đi rồi, Hứa Hàm định khom lưng nhặt túi dưới đất lên, lại có người nhanh hơn, giúp cô nhặt nó.“Đây.” Người đưa cho cô là một người đàn ông mặc tây trang đi giày da, vừa nhìn là biết là một người có Hàm nhận lấy “Cảm ơn.”Người đàn ông nhìn mặt Hứa Hàm, nghi hoặc một chút, sau đó lại lễ phép mà cười nói “Chuyện nhỏ không tốn sức gì.”Kiều Vãn Tình quá mức mỹ diễm, phái nam nhìn cô ấy đều sẽ chần chờ kinh diễm, Hứa Hàm cũng không lạ, liền khẽ gật đầu với anh, rời đàn ông kia lại hơi nhíu mi, nhìn bóng dáng cô tập tễnh rời đi mấy giây, đến khi cô biến mất ở chỗ rẽ mới xoay người tiến vào bệnh viện.
Editor Minh AnBeta CúnKiều Vãn Tình mở ngăn kéo ra thì thấy có rất nhiều kẹo trong đó. Hơn nữa, còn có một số túi kẹo có cả dấu răng ở bên ngoài nữa. Nghĩ đến cảnh Khẩu Khẩu thèm ăn kẹo, ngồi bệt dưới đất cắn túi kẹo nhưng không cắn được thì cô lại cảm thấy hơi thương biết tình cảm mà Khẩu Khẩu dành cho việc ăn uống lớn đến mức nào nữa!Kiều Vãn Tình lấy điện thoại ra chụp lại “chứng cứ” để mai sau khi Khẩu Khẩu lớn cô sẽ cho cậu nhóc xem khi còn nhỏ mình nghịch như thế nào để cậu hết đường chối đây đẩy như Cố đầu Kiều Vãn Tình định ôm hết “kho bánh kẹo” của Khẩu Khẩu đi. Nhưng nghĩ nghĩ cô lại để lại mấy túi bánh quy với chocolate cho cậu để Khẩu Khẩu không phát hiện “kho bánh kẹo” của mình đã bị mẹ trộm hết Vãn Tình bắt nạt Khẩu Khẩu vì cậu không biết mình có tất cả bao nhiêu đồ ăn một lát, cô lại chụp ảnh gửi cho Cố phu nhân, nhắn tin qua WeChat cho bà [Mẹ, mẹ xem Khẩu Khẩu nó giấu nhiều đồ ăn chưa này. Thằng bé giấu ở phòng ngủ của ba và mẹ đấy.]Một lát sau Cố phu nhân trả lời [Sao nhiều thế! Khẩu Khẩu càng lớn càng giỏi giấu đồ ăn rồi nha.][Kiều Vãn Tình Khẩu Khẩu còn nhỏ như vậy nên chưa biết giấu nhiều đồ thế này đâu mẹ.][Cố phu nhân Thế hả? Thế chắc là đồ ăn vặt tự mọc chân xong chạy vào đó!]Kiều Vãn Tình “……”Mẹ chồng yêu quý của con à, mẹ có thể tìm lý do nói dối nào thật trân một chút được không?Nhưng Kiều Vãn Tình cũng không định để Cố phu nhân thừa nhận chỗ đồ ăn ấy là bà mua. Cô chỉ muốn nói cho bà rằng chỗ bà giấu đồ ăn vặt cho Khẩu Khẩu đã bị cô phát hiện, về sau bà đừng mua nhiều đồ ăn vặt cho Khẩu Khẩu như này phu nhân rất chiều Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu muốn gì bà cũng mua cho cậu. Không chỉ vậy, còn có cả một số thứ mà cô cùng Cố Yến Khanh không mua cho Khẩu Khẩu bà cũng sẽ trộm mua sau lưng hai người. Dù sao cũng là cháu nội của mình, bà có thể chiều được đến đâu thì bà sẽ chiều hết mức có Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh lại không giống bà. Hai người còn phải nghĩ cho sức khỏe của Khẩu Khẩu nữa. Để Khẩu Khẩu ăn nhiều đồ ăn vặt thì không tốt cho sự phát triển của cậu chiều, nhân lúc Khẩu Khẩu đang ngủ trưa thì Kiều Vãn Tình bảo quản gia trông cậu nhóc còn mình thì tới văn phòng một hóa ở chỗ cô đã bị thu mất một phần rồi, muốn sáng tạo và bán sản phẩm mới cũng không phải là chuyện dễ dàng. Trước đó, sản phẩm bán chạy nhất của shop cô chính là rau củ nướng thập cẩm. Vì thế lần này cô định tiếp tục tập trung bán sản phẩm này tiếp. Nhưng mà hiệu quả cũng không quá khả thế ba người Kiều Vãn Tình, Đường Nguyệt Nguyệt cùng Đinh Nhân họp với nhau một chút, quyết định sẽ thử bán sản phẩm mới. Sản phẩm này gồm khoai lang tím, khoai lang vàng cùng khoai lang đỏ sấy khô. Tuy là sản phẩm mới nhưng doanh số bán hàng cũng khá tốt, phản hồi của khách hàng cũng báo lại rằng ăn ngon. Ba người quan sát, phân tích số liệu thì thấy đây là sản phẩm có tiềm năng nhất của thế bọn họ quyết định phát triển sản phẩm này, biến sản phẩm này thành best seller của shop!Làm xong việc thì cũng đã qua giờ tan tầm. Kỳ Hình qua đón Đường Nguyệt Nguyệt đi ăn tối. Kiều Vãn Tình cũng không muốn làm tốn thời gian của cô nàng nên thả cô nàng về với “tình yêu” của mình luôn. Đến lúc mọi người ra khỏi văn phòng thì Kiều Vãn Tình chú ý tới một chậu hoa trên bàn làm việc của Đường Nguyệt Nguyệt. Trên chậu đó có cây trúc, cây phát tài. Bên dưới chậu hoa còn có ba chữ “Chậu phát tài” Vãn Tình nhìn vậy thì phì cười “Cậu cũng mê tín quá rồi đó!”“Thỉnh thoảng cũng phải tin vào huyền học. Không giấu gì cậu, sau khi mẹ tớ nghe nói tớ bị tịch thu hàng hóa còn đi lễ chùa xin bùa cho tớ đấy, mai mẹ tớ mang qua đây cho tớ.”Kiều Vãn Tình “……”Đường Nguyệt Nguyệt cũng đi hẹn hò rồi. Cố Yến Khanh nghe nói Kiều Vãn Tình ở văn phòng nên cũng đi qua đón Tết, việc ở công ty Cố Yến Khanh nhiều hơn rất nhiều. Chủ yếu là anh kết hôn nên xin nghỉ phép, tốn rất nhiều thời gian nên công việc của anh còn tồn đọng lại rất nhiều, không thể lười biếng như trước kia, ba ngày đi làm thì hai ngày nghỉ thế tan tầm anh cũng không được về luôn, phải ở lại làm thêm một lúc. Kiều Vãn Tình cũng không để ý lắm, cô ngồi ở văn phòng chờ anh. Nhưng chờ lâu quá nên Kiều Vãn Tình cũng ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay, Cố Yến Khanh đến cô cũng không phát kia Cố Yến Khanh đã từng tới đây rồi nên anh biết văn phòng làm việc của Kiều Vãn Tình ở đâu.“Vãn Tình, tỉnh tỉnh.”Kiều Vãn Tình đang ngủ ngon thì cảm nhận có người đẩy mình. Tuy rằng cô rất muốn tỉnh lại nhưng buồn ngủ quá nên cô không muốn động đậy chút đến tận khi miệng cô cảm nhận được sự ướt tổng dùng phương pháp đơn giản nhất đánh thức cô Vãn Tình khó chịu mở mắt ra ngáp một cái. Thấy gương mặt dán sát vào mình của Cố Yến Khanh thì cô bị dọa nhảy dựng lên “Anh định dọa chết em à?”“Anh đẹp trai như này còn có thể dọa chết em, thế nếu lúc nãy mà là người xấu thì sao? Chẳng phải em bị dọa đến thăng thiên luôn rồi à?” Cố Yến Khanh lắc lắc đầu, duỗi tay xoa đầu Kiều Vãn Tình, “Dạo này em làm việc mệt lắm sao?”Dạo này anh thấy Kiều Vãn Tình rất hay mất tập trung, lại còn nhanh mệt nữa.“Cũng không hẳn,” Kiều Vãn Tình cũng khó hiểu, cô ngáp một cái, nói tiếp “Nhưng không hiểu sao lúc nào em cũng mất tập trung, lại còn buồn ngủ nữa chứ.”Cố Yến Khanh kéo cô từ ghế dậy, tắt máy tính giúp cô rồi nói “Em có muốn tới bệnh viện khám không?”“Không cần vậy đâu anh, chờ mấy ngày nữa là ổn rồi. Có khi em ăn ít, bị hạ đường huyết nên mới như vậy.” Kiều Vãn Tình nghĩ cơ thể mình không có vấn đề lời này của cô lại càng làm Cố Yến Khanh quyết tâm đưa cô đến bệnh viện để khám hơn “Mai chúng ta đi bệnh viện khám.”“Không cần đâu anh, thật đấy. Không phải anh còn đang bận việc sao? Em nghỉ ở nhà mấy ngày là được rồi.”“Công việc có bận đến mấy cũng có thời gian đưa em đi bệnh viện, nếu không anh sẽ gọi bác sĩ gia đình vào khám cho em.”Bác sĩ gia đình mà Cố Yến Khanh bảo chính là bác sĩ Hoàng mà Khẩu Khẩu nghe tên đã sợ vỡ mật. Bác sĩ Hoàng từng đi du học tại nước ngoài, về làm bác sĩ tại nước nên vô cùng tài giỏi. Nhưng bác sĩ Hoàng cũng chỉ giỏi ở một phần thôi, chứ như tình hình này của Kiều Vãn Tình là phải đi kiểm tra tổng thế cô phải đến bệnh viện.“Đi thôi. Mình về muộn thì Khẩu Khẩu sẽ khóc đấy.” Cố Yến Khanh giúp Kiều Vãn Tình xách túi, sau đó nói với Kiều Vãn Tình đang héo giờ Khẩu Khẩu không còn dính ba mẹ như trước nữa. Buổi trưa ngủ dậy không thấy ba mẹ mà thấy quản gia thì cậu cũng không khóc mà chơi với quản chí cậu nhóc còn lấy đồ ăn vặt của mình chia cho quản gia ăn cùng gia biết Khẩu Khẩu giấu đồ ăn ở một kín nào đó, ông còn biết chỗ đồ ăn ấy là Cố phu nhân cùng Cố Kính Chi mua. Nhưng chuyện này ông không dám mách với Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình nên chỉ có thể giả ngốc để hai người bọn họ tự phát thế à, nuôi trẻ lúc nào cũng phải lên dây cót, chuẩn bị tinh thần để đấu trí đấu văn phòng của Kiều Vãn Tình về nhà thì lái xe cũng không tới 20 phút. Lúc mới lên xe, Kiều Vãn Tình còn nói được vài câu với Cố Yến Khanh. Sau đó cô buồn ngủ quá nên cũng ngủ thiếp đi Vãn Tình cố gắng làm bản thân tỉnh táo, không ngủ cho đến khi về nhà. Nhưng không hiểu sao cô lại ngủ, lại còn ngủ vô cùng ngon lành nữa lúc đèn xanh đèn đỏ, Cố Yến Khanh chỉnh điều hòa trong xe ấm lên một chút, sau đó duỗi tay nâng cổ Kiều Vãn Tình lên cho cô đỡ mỏi Vãn Tình bị anh làm phiền cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Cô nghiêng đầu đi, tiếp tục ngủ ngon Yến Khanh nhíu mày. Như này nhất định mai phải tới bệnh viện khám rồi.……Buổi tối nhà bếp làm món lẩu gà hầm bia. Có lẽ họ thấy gần đây Kiều Vãn Tình không ăn những món thanh đạm mà muốn ăn món cay nên mới cố tình làm món món lẩu gà hầm bia khá phức tạp. Sau khi xào thơm thịt gà thì cho thịt vào trong nồi lẩu, đổ thêm bia vào hầm lên, rắc thêm ớt bột vào. Khi đun nồi lẩu lên thì mùi hương bia sực khắp phòng, hương vị vô cùng độc đáo và mới lạ. Thịt gà được đun cùng bia ăn vừa giòn vừa thơm, có thể nói rằng ăn một lần là không thể quên Vãn Tình ăn liền hai bát cơm. Nếu không phải bụng cô không chứa nổi nữa thì cô sẽ còn ăn Khẩu Khẩu lại không giống nay Khẩu Khẩu dậy muộn, lúc chập tối lại ăn cả một đống đồ ăn vặt nên lúc này cậu đã lưng lửng rồi, không còn bụng để ăn cơm Vãn Tình xúc một thìa cơm đưa đến gần miệng Khẩu Khẩu. Khẩu Khẩu mím môi tránh cái thìa, nói “Ma ma, buổi chiều, buổi chiều Khẩu Khẩu gọi video với bà nội.”“Hả? Thế bà nội cũng bảo Khẩu Khẩu phải ăn cơm thì mới có thể lớn được đúng không?”Khẩu Khẩu lắc đầu nói “Bà nội bảo Khẩu Khẩu không được ăn, ăn cơm cơm.”Kiều Vãn Tình rất muốn nói con nói điêu, nhưng cô định xem Khẩu Khẩu định khua môi múa mép như nào nên hỏi cậu tiếp “Tại sao vậy?”“Ăn, ăn nhiều bụng sẽ, sẽ nổ tung,” Khẩu Khẩu nói tới đây thì vung tay lên, “Bùm ~”Kiều Vãn Tình Cố Yến Khanh “……”Thằng nhóc này mai sau không đi làm biên kịch thì hơi phí giờ Khẩu Khẩu xem TV cũng hiểu trên đó người ta nói gì với nhau rồi. Thỉnh thoảng Khẩu Khẩu xem hoạt hình trên TV còn học được một số câu người ta nói trong đó cơ, vì thế hiện tại Khẩu Khẩu không dễ lừa chút nào, hơn nữa tài ba hoa chích chòe của cậu nhóc càng cao siêu hơn Yến Khanh đang ngồi yên một bên xem kịch vui thì xoa xoa đầu cậu, không chút khách sáo vạch trần Khẩu Khẩu “Lần sau không cho con ăn đồ ăn vặt vào chập tối nữa.”“Khẩu Khẩu không ăn!” Khẩu Khẩu cố gắng biện minh cho mình.“Thế chỗ vỏ kẹo kia là ai ăn?”“Ông quản gia!” Khẩu Khẩu không chớp mắt bán đứng đồng đội của gia “……”Trong lòng quản gia khóc chít chít chít, nhưng ông không dám nói khi cơm nước xong thì Kiều Vãn Tình lại mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ. Bình thường mọi hôm, ăn cơm xong thì cả nhà sẽ đi xuống dưới chung cư để đi bộ. Nhưng hôm nay Kiều Vãn Tình mệt lả, gọi thế nào cũng không dậy, nằm bẹp trên ghế sô Yến Khanh nghĩ Kiều Vãn Tình đang cảm thấy mệt mỏi trong người nên một mình dẫn Khẩu Khẩu ra ngoài đi hôm sau phải đưa Kiều Vãn Tình đi bệnh viện nên Cố Yến Khanh xin nghỉ phép luôn. Anh cố gắng túm Kiều Vãn Tình đang ôm chặt giường đi bệnh viện kiểm người đến bệnh viện tư nhân, vì thế có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian chờ khám, gần như đến cái là có thể khám luôn. Khám xong thì hai người ra ngoài ghế sô pha ngồi chờ, phải chờ một lúc mới có kết quả kiểm lẽ là do không khí ở bệnh viện ảnh hưởng đến tâm trạng nên Kiều Vãn Tình cảm thấy hơi sợ hãi. Cô cứ nghĩ linh tinh sau đó tự dọa mình. Cuối cùng cô không nhịn được nói với Cố Yến Khanh “Nếu em mắc bệnh nan y thì phải làm sao bây giờ?”“Không cho em nói linh tinh!” Cố Yến Khanh nghiêm mặt Vãn Tình thè lưỡi. Người đâu mà dữ ghê vậy trời!Cố Yến Khanh duỗi tay nắm lấy tay cô, an ủi cô “Em đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu.”Khẩu Khẩu đang ngồi một bên chơi thấy vậy thì cũng đi tới nắm tay Kiều Vãn Tình “Ma ma đừng sợ.”Kiều Vãn Tình bế cậu nhóc lên “Cảm ơn Khẩu Khẩu, mẹ không sợ nha!”Lúc này, bác sĩ khám cho Kiều Vãn Tình đi tới. Mặt anh ấy cười tươi nói với bọn họ “Chúc mừng Cố tiên sinh, Cố phu nhân đã có thai rồi!”!!!Tin này như sấm đánh giữa trời quang. Cả hai người nghe xong đều ngây cả Kiều Vãn Tình cũng ngốc luôn, cô cũng từng mang thai rồi, nhưng cô chưa nghi ngờ mình mang thai lần nữa một lần nào. Bởi vì phản ứng lần này của cô hoàn toàn khác so với lúc nguyên chủ mang thai Khẩu Khẩu. Lúc nguyên chủ mang thai Khẩu Khẩu thì lúc nào cô ấy cũng ăn không ngon, ăn được vài miếng là lại muốn nôn. Nói chung là ốm nghén rất lần này, đúng là cô chỉ hơi kén ăn một chút thôi chứ cô không buồn nôn chút nào. Ngược lại cô còn ngủ được hơn cả bình thường, vì thế Kiều Vãn Tình mới không nghĩ là mình mang Vãn Tình không biết, Cố Yến Khanh không có kinh nghiệm lại càng không nữa bình thường hai người cũng làm công tác phòng tránh vô cùng đầy đủ mà.“Thế, đã được bao lâu rồi bác sĩ?” Một lúc sau Kiều Vãn Tình mới lấy lại tinh thần. Đúng là không thể ngờ sĩ nhìn bộ dáng của hai người không giống như đang vui vẻ, lập tức thu nụ cười của mình lại, cứng nhắc nói “Nhìn kết quả kiểm tra thì thai nhi đã được khoảng 6 – 7 tuần rồi. Số liệu chính xác thì còn phải dựa vào kỳ kinh nguyệt của cô tháng trước nữa.”Kiều Vãn Tình đỡ trán. Kỳ kinh nguyệt của cô rất ổn định, cứ khoảng 40 ngày là tới một lần, vì thế cô cũng chẳng nhớ kỳ của mình tới vào ngày nào. Tháng này chưa thấy kinh nguyệt tới cô cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ là chưa đủ 40 ngày như vậy thì cô đã mang thai được…… 45 ngày rồi sao?Đúng là khoảng hơn một tháng trước cô cùng Cố Yến Khanh có một lần không dùng đồ bảo hộ. Nhưng lúc đó là kỳ an toàn của Kiều Vãn Tình, hơn nữa làm xong cái thì cô cũng rửa ngay…… Thế cũng có thể trúng thưởng được hả?Xác xuất này cũng…… Quá nhỏ rồi đấy!Em bé đến quá bất ngờ, Kiều Vãn Tình vẫn còn ngây ngốc. Lúc ra khỏi bệnh viện cô vẫn còn như đang Yến Khanh đặt Khẩu Khẩu ngồi lên ghế của mình, sau đó mở cửa xe cho Kiều Vãn Tình ngồi vào. Thấy vẻ mặt cô vẫn còn hoảng hốt thì anh biết cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để chào đón cục cưng thứ hai của thế nào thì hai người cũng đã tính toán và thống nhất rồi. Nhanh nhất là chờ Khẩu Khẩu đi nhà trẻ mới sinh thêm đứa cúi người ôm Kiều Vãn Tình, nói “Tin này ngoài anh cùng em thì không có người thứ ba biết. Nếu em sợ ảnh hưởng thì em có thể nói với anh, anh sẽ tôn trọng quyết định của em.”Khẩu Khẩu không hiểu “mang thai” là gì. Vì thế hiện tại cậu cứ ngốc ngốc, không biết trong bụng mẹ mình đã có một cậu em trai hoặc một cô em gái của mình Vãn Tình rũ mắt xuống “Để, để em nghĩ lại.”Thật ra cô cũng rất thích mấy bạn nhỏ. Chỉ là bạn nhỏ trong bụng cô tới quá sớm thôi, cô còn chưa kịp tiếp nhận sự thật trí nói cho cô rằng cô nên chờ Khẩu Khẩu lớn hơn một chút rồi mới sinh cho cậu một em trai hoặc một em gái, hiện tại vẫn còn quá sớm, sự nghiệp của cô cũng mới bắt đầu. Cô cũng mới hợp tác với Đường Nguyệt Nguyệt, không nên bỏ mặc để cô nàng làm một cô cũng không nỡ bỏ đứa bé này sao thì bé cũng là con của cô. Có lẽ về sau lớn lên sẽ đáng yêu như Khẩu Khẩu vậy. Nghĩ đến đây, Kiều Vãn Tình không nhịn được mà cảm thấy ngọt phá đi thì quá tàn nhẫn thì…… Có rồi thì cứ sinh thôi!
Trọn bộ Mang Thai Với Cha Của Vai Ác Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Mang Thai Với Cha Của Vai Ác Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Tên truyện Mang thai với cha của vai ác Tên Hán Việt Hoài thượng phản phái tha đa đích hài tử Tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa Số chương 111 chính văn + 5 phiên ngoại Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Làm ruộng, Nữ phụ, Pháo hôi Editor Minh An Văn án Hứa Hàm trước nay chưa từng nghĩ rằng sau một giấc ngủ mình sẽ từ một thiếu nữ trở thành một thai phụ. Cô vừa xem xong một cuốn sách, vừa chửi thầm vai ác biến thái đến mức quá vô nhân tính. Mà người làm cô mang thai, chính là cha vai ác trong sách, vậy đứa con trong bụng cô, chẳng phải là… Ha hả ha hả! Vì để con trai vai ác không lầm đường lạc lối, Hứa Hàm đành mang theo con về quê làm ruộng. Cho nên cuốn sách này lại tên là 《 Mang theo vai ác đi làm ruộng 》 CP Hứa Hàm x Cố Yến Khanh Doc truyen mang thai voi cha cua vai ac lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Mang Thai Với Cha Của Vai Ác full, chương 1, chương cuối. Mang Thai Với Cha Của Vai Ác wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Mang Thai Với Cha Của Vai Ác review, Mang Thai Với Cha Của Vai Ác Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Mang Thai Với Cha Của Vai Ác Danh sách chương Mang Thai Với Cha Của Vai Ác Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
“Con à, con tự nặn cái này hả?” Cô giáo tò mò hỏi Trăn không quá tin khi một cô bé còn chưa cầm chắc đũa như Trăn Trăn có thể nặn được một con vật tinh xảo như này. Cô thầm nghĩ Chắc là anh trai giúp cô bé Trăn im lặng gật nhiên cô giáo không biết từ nhỏ Trăn Trăn đã đi lẽo đẽo theo đít Khẩu Khẩu rồi, vì thế Khẩu Khẩu làm gì cô bé sẽ học theo cái đó. Mấy trò như vẽ tranh, xếp hình, chơi đồ chơi hay nặn, làm những đồ thủ công cô bé đều có thể làm như đúc Khẩu nặn đất nặn này chẳng có tính thách thức gì với cô bé giáo thấy dáng vẻ của cô bé không giống như nói dối thì động viên cô bé “Con giỏi quá!”“Em gái con giỏi lắm!” Khẩu Khẩu nghe thấy em mình được khen thì tự hào nói. Nghĩ rồi cậu nhóc lại giơ ngón cái “Cực kì trâu bò luôn!”Trăn Trăn nghe thấy anh trai khen mình, gương mặt vốn không biểu cảm cuối cùng cũng lộ ra nụ cười ngượng ngùng, cười nói “Anh cũng rất tuyệt!”“Đúng, chúng ta đều giỏi!” Khẩu Khẩu không chút khiêm giáo bị sự đáng yêu của hai anh em nhà này chọc khi học tiết thủ công xong, dù làm đẹp hay làm xấu, các bạn nhỏ cũng đều được cô dán cho một bông hoa hồng. Các bạn nhỏ đều thích được động viên, làm như vậy sẽ khiến chúng có hứng thú với việc học Khẩu đã nhận được hoa nhiều rồi nên cậu nhóc cũng không quá phấn khích khi nhận được hoa nữa. Nhưng đây là lần đầu tiên Trăn Trăn nhận được hoa hồng, cô bé vô cùng cẩn thận dán nó lên tay mình, chờ về nhà rồi sẽ cho ba mẹ xem.*Thật ra có một chương trước đó Khẩu Khẩu nhận được hoa ở nhà trẻ sau đó dán cho Trăn Trăn một bông, nhưng do hồi đó Trăn Trăn còn nhỏ nên cô bé không còn nhớ chuyện đó nữa, vì thế đoạn này không có lỗi về logic đâu nha mọi người!Chập tối ở công ty Kiều Vãn Tình có chút việc nên cô phải ở lại xử lý một lát. Vì thế Cố Yến Khanh nhận nhiệm vụ đón hai bạn nhỏ về đường từ trường về nhà cũng không quá xa nên khi đi học, các bạn nhỏ sẽ được ba mẹ chở đi bằng ô tô còn lúc về Cố Yến Khanh và Kiều Vãn Tình sẽ cho hai bạn nhỏ đi bộ để tập thể dục, rèn luyện sức khỏe luôn. Hơn thế nữa việc đó cũng có thể giúp hai bạn nhỏ tìm hiểu, khám phá thêm về thế giới bên Trăn thấy Cố Yến Khanh đến đón thì cuối cùng cũng trở nên giống các bạn nhỏ khác, làm nũng đòi ba Yến Khanh bế cô bé lên, hỏi “Con yêu, ngày đầu tiên đi học cảm thấy thế nào?”Trăn Trăn lắc đầu rồi lại gật Yến Khanh bị cô bé chọc cười “Thế cuối cùng là con thấy vui hay không vui?”“Cũng bình thường ạ,” Trăn Trăn học giọng của người lớn nói, “Quá nhiều người.”“Trăn Trăn không thích nhiều người đúng không?”“Đúng, con không thích.” Trăn Trăn thẳng thắn này thì Trăn Trăn khá giống Cố Yến Khanh. Anh cũng không thích nơi quá đông Khẩu Khẩu thì không giống vậy. Cậu nhóc càng tới nơi đông người thì càng vui. Hai anh em nhà Khẩu Khẩu như hai thái cực đối lập vậy, người thì nhiệt tình hướng ngoại, người thì hướng nội ít đó, Trăn Trăn còn ngoan và ít những trò xấu hơn Khẩu Trăn Trăn một lúc rồi Cố Yến Khanh thả cô bé xuống để cô bé tự đi. Anh thì cầm ba lô của hai bạn nhỏ đi phía Khẩu thả ba lô của mình xuống đưa cho Cố Yến Khanh rồi nói “Hôm nay em gái tới lớp con học, các bạn trong lớp con rất thích em ấy.”Hôm nay Khẩu Khẩu giới thiệu em gái mình cho tất cả các bạn học cùng lớp. Cậu nhóc không dở hơi như Trăn Trăn, chỉ cần là người cậu không ghét thì cậu sẽ nói chuyện hết. Hơn nữa cậu nhóc còn rất đẹp trai, vì thế gần như cả lớp đều là bạn của cậu.“Nhưng mà em không thích.” Trăn Trăn đứng cạnh Khẩu hỏi “Tại sao?”“Vì anh trai là của em mà?”“……” Cố Yến Khanh không ngờ Trăn Trăn còn nhỏ mà lòng chiếm hữu lại mạnh đến như vậy. Anh hỏi “Thế là anh con không được kết bạn và chơi với người khác sao?”Trăn Trăn không trả lời, cô nhóc im lặng. Nhưng mà vẻ mặt cứng rắn của cô bé đã cho thấy sự cố chấp của cô bé với vấn đề Yến Khanh đỡ trán. Trăn Trăn cứ như vậy là không được, nhưng anh cũng không biết nên dạy cô bé như nào. Thật ra anh và Trăn Trăn khá giống nhau về điểm này, có lòng chiếm hữu rất mạnh, không thích chia sẻ đồ của mình với người khác, cũng không thích người khác mơ tưởng, dòm ngó đến những thứ thuộc quyền sở hữu của kia khi Khẩu Khẩu còn nhỏ, cậu nhóc không như này. Khẩu Khẩu chính là người vô cùng hào phóng và hòa đồng với người khác. Dù trên tay cậu chỉ có một cái kẹo, nếu bạn nhỏ khác muốn ăn chung, tuy rằng Khẩu Khẩu tiếc nhưng cậu nhóc vẫn sẵn lòng chia sẻ với người khác, không có chút lòng giữ cho riêng mình chút nào. Cậu nhóc chính là “cậu bé tốt bụng” điển hình trong lòng người Trăn là con gái, lại còn nhỏ nhất nhà nữa nên được cả nhà chiều chuộng và yêu thương. Hơn nữa về việc phải chia sẻ và nhường nhịn người khác thì cô bé cũng không bị ba mẹ dạy dỗ quá khắt khe, vì thế cô bé vẫn còn chưa có khái niệm phải chia sẻ đồ của mình với người Khẩu dỗ dành Trăn Trăn “Tuy anh có nhiều bạn nhưng anh chỉ có một mình em là em gái. Em quan trọng nhiều từng này nè, các bạn kia chỉ bằng một phần nhỏ xíu xiu của em thôi!”Khẩu Khẩu bắt đầu mô tả cho Trăn Trăn xem. Trăn Trăn chiếm một phần lớn tình cảm của cậu nhóc, các bạn khác chỉ chiếm một chút xíu Trăn gần như được an ủi hoàn toàn. Cô bé nói “Được rồi ạ.”Cố Yến Khanh “……”Sao dáng vẻ này của Khẩu Khẩu giống mấy thằng đàn ông đểu cáng dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ các cô gái ngây thơ vậy?Khụ đầu tiên đi học của Trăn Trăn là vậy đấy. Dần dần sau khi cô bé quen với hoàn cảnh ở nhà trẻ hơn, cô bé không còn dính Khẩu Khẩu như lúc đầu Trăn Trăn cũng không làm “bộ trưởng bộ ngoại giao” ở nhà trẻ giống như Khẩu Khẩu. Thay vào đó cô bé chỉ chơi với vài bạn, cô bé cũng không có ý định tăng thêm bạn trong danh sách bạn bè của cô giáo mà biết Khẩu Khẩu đều không quá tin rằng Trăn Trăn là em ruột của cậu nhóc, dù sao tính cách của hai người cũng khác nhau một trời một nhanh đã tới quốc khánh. Ngày quốc khánh thì cả nhà sẽ ra ngoài chơi, nhưng trong nước chỗ nào cũng đông đúc rồi tắc đường, tắc đến nỗi mà phải dành cả kỳ nghỉ may ra mới đi được đến nơi, vì thế cả nhà quyết định ra nước ngoài đoàn còn có cả Uyên Uyên giờ Uyên Uyên đã lớn rồi, cậu nhóc đã có đủ “ánh sáng nam chính”, học hành thì giỏi, số các bạn nữ yêu quý cũng không phải là chí Sở Thơ Thơ còn từng kể rằng có một bạn nữ ở lớp bên cạnh một hai nhận mình là bạn gái của Uyên Uyên, lúc nào cũng đi theo sau cậu nhóc, không chịu đi về với ba mẹ mình làm mọi người dở khóc dở khi đi du lịch một ngày thì Uyên Uyên tới nhà Kiều Vãn Tình. Sở Thơ Thơ không trực tiếp đưa cậu nhóc tới mà cho trợ lý của mình đưa cậu nhóc đến đây. Bây giờ Uyên Uyên lớn rồi, cũng đã vượt qua nỗi sợ bị bảo mẫu ngược đãi lúc nhỏ nên cậu nhóc cũng không còn sợ hãi khi phải đi với người lạ Khẩu vẫn yêu quý Uyên Uyên như cũ. Vừa thấy Uyên Uyên thì cậu nhóc đã sung sướng chạy qua ôm Uyên Uyên một cái, luôn miệng gọi anh Uyên Uyên rồi!Không chỉ Khẩu Khẩu mà “cô bé lạnh lùng” Trăn Trăn thấy Uyên Uyên cũng thể hiện sự yêu thích của mình với cậu nhóc, tự nhiên chơi với cậu.“Anh Uyên Uyên, anh không vui sao?” Vì sắp được ra ngoài chơi nên Khẩu Khẩu và Trăn Trăn đều đang rất hưng phấn. Tuy vậy Uyên Uyên lại rầu rĩ không Uyên rũ mắt, nói “Anh sắp có ba mới.”Khẩu Khẩu biết ba Uyên Uyên không ở cùng với Uyên Uyên. Bởi lẽ ba của Uyên Uyên là người xấu, mà người xấu không thể ở cùng với Uyên Khẩu Khẩu lại không hiểu lời Uyên Uyên “Ba mới là gì ạ?”Ba còn phân cả mới và cũ sao?“Nghĩa là,” Uyên Uyên nghĩ nghĩ rồi nói, “Anh muốn người không phải là ba anh trở thành ba anh sau đó vào nhà anh ở.”Vụ ly hôn của Sở Thơ Thơ và Cố Yến Trạch kéo dài hơn một năm, mãi mới có thể giải quyết xong được. Sau khi ly hôn thì cô nàng sống một mình với Uyên Uyên, đồng thời cô còn đầu tư một chút dự án, kiếm được không ít cuộc hôn nhân thất bại với Cố Yến Trạch, cô nàng gần như mất hết hy vọng vào tình yêu. Ly hôn xong, cô nàng không định bước vào nấm mồ hôn nhân nữa. Dù sao thì cô nàng cũng tự chủ về kinh tế, có con rồi, thích sống như nào thì sống, không cần phải kiếm một người đàn ông tự bó buộc bản gần đây cô nàng lại rơi vào lưới tình của một người đàn ông. Nếu không có gì bất ngờ thì hai người sẽ nhanh chóng kết hôn với nhau.“À,” Khẩu Khẩu đã hiểu ra, cậu nhóc nói, “Anh sắp có ba, không phải anh nên vui sao?”“Nhưng người đó không phải là ba anh, anh không biết người đó là ai.”Người đàn ông kia đối xử với Uyên Uyên cũng khá tốt. Nhưng Uyên Uyên có khoảng cách với người xa lạ từ tận đáy lòng, trong lúc nhất thời cậu nhóc không có cách nào có thể chấp nhận người kia ngay ra ai cũng bảo với cậu rằng ba cậu là người xấu, phản bội gia đình, làm gia đình cậu tan vỡ. Nhưng từ tận đáy lòng Uyên Uyên vẫn cảm thấy yêu quý ba nhiên nói vấn đề này với Khẩu Khẩu là quá mông lung rồi. Cậu nhóc nghe mà câu hiểu câu không. Nhưng mà cậu nghĩ đến một chuyện khác “Anh có ba mới, có phải anh sẽ có thêm em trai và em gái không?”Uyên Uyên “……”Tại sao mạch não của Khẩu Khẩu chẳng giống người bình thường chút nào nhỉ?“Anh không thèm!”Bây giờ cậu chẳng muốn có thêm em trai hay em gái chút nào cả. Nếu mà mẹ cậu sinh thêm em thì mẹ sẽ không còn yêu quý cậu nữa. Ba cũng chẳng phải là ba của cậu, nếu như vậy thì cuộc sống của cậu sẽ lại trở về như trước sợ mẹ có ba mới sẽ sinh cho cậu thêm em nữa lắm!Kiều Vãn Tình ngồi trong bếp vừa chải tóc cho Trăn Trăn vừa nghe cuộc đối thoại của hai bạn nhỏ. Nghe xong cô cũng hiểu sơ qua mọi chuyện. Trong tiểu thuyết, đúng là sau khi Sở Thơ Thơ ly hôn cô ấy có tái hôn cùng người khác, nhưng người đàn ông kia không được miêu tả quá chi tiết. Nhưng nếu cô nhớ không nhầm thì sau khi kết hôn lần hai xong thì cuộc sống của Sở Thơ Thơ khá hạnh phúc và êm khi kết hôn lần hai thì Sở Thơ Thơ không sinh thêm em bé nữa, hình như là do sức khỏe không tốt. Hơn nữa, sau này Sở Thơ Thơ cũng cảm thấy hối hận vì mình không đối xử tốt với Cố Minh Uyên, vì thế cô ấy đã ngầm giúp đỡ nam chủ rất nhiều, cô ấy cũng tính là một nhân vật Cố Tư Kiều ra thì trong sách, các nhân vật phản diện còn lại chính là Cố Yến Trạch, Khương Ý và con của bọn nghĩ, Kiều Vãn Tình quyết định an ủi Uyên Uyên vài câu. Cô nói “Cháu yên tâm đi, cháu có ba mới thì mẹ cháu vẫn sẽ yêu thương cháu mà, với cả mẹ cháu cũng không sinh thêm em nữa đâu.”“Thật ạ?” Uyên Uyên ngẩng đầu hỏi Kiều Vãn Tình. Cậu nhóc tin tưởng Kiều Vãn Tình vô điều kiện.“Thím mà lừa cháu thì thím sẽ là cún con.”Cuối cùng thì Uyên Uyên cũng mỉm cười. Cậu nói “Cháu tin thím không phải là cún con!”Đúng lúc này chuông cửa vang lên. Quản gia ra ngoài mở cửa, người tới chính là Đường Nguyệt Nguyệt cùng chồng con cô ấy.“A, ba người tới rồi!” Kiều Vãn Tình thấy bọn họ thì đứng dậy cười nói, “Đã lâu không gặp. Chào Hoa Nhài bé bỏng của mẹ nuôi nha!”Chuyện tình của Đường Nguyệt Nguyệt và Kỳ Hình cũng khá là gian nan. Sau khi nghe tin hai người bên nhau và có ý định kết hôn, người nhà Đường Nguyệt Nguyệt kịch liệt phản đối. Thậm chí ba mẹ cô nàng còn đích thân tới thành phố C dùng biện pháp mạnh ép cô nàng về, nếu không về còn đòi cắt đứt quan hệ với cô nàng. Nói chung là tình cảnh lúc đó vô cùng náo đó Cố Yến Khanh không nhìn nổi nữa, trùng hợp là tuổi của Cố Kính Chi cũng đã cao, ông không còn đủ khả năng quản lý hết sản nghiệp của nhà mình, đang muốn Cố Yến Khanh về để quản lý. Cố Yến Khanh không thể đồng thời làm ở hai nơi, vì thế anh điều Kỳ Hình qua công ty của nhà mình trên thành phố X, giúp anh trông coi và quản lý công cùng ba mẹ Đường Nguyệt Nguyệt cũng chịu lui một bước, để cho hai người bọn họ ở bên khi hai người chính thức ở bên nhau trong sự đồng ý của mọi người, Đường Nguyệt Nguyệt và Kỳ Hình cũng nhanh chóng sinh một bạn nhỏ. Bây giờ bạn nhỏ đó mới hơn 1 tuổi, vừa mới biết ở nhà của cô bé là Hoa Nhài, là một cô bé rất đáng Hoa Nhài được Kiều Vãn Tình chào thì cảm thấy không quen. Cô bé rúc vào trong ngực mẹ mình.“Mau chào mẹ nuôi của con đi, nè, không phải con bảo con thích mẹ nuôi sao?” Đường Nguyệt Nguyệt nói với bé Hoa Hoa Nhài không dám chào Kiều Vãn Tình, cô bé sợ người lạ.“Con bé này hơi hướng nội một chút.” Đường Nguyệt Nguyệt cười xoa đầu con Trăn lại vô cùng lễ phép chào hỏi Đường Nguyệt Nguyệt và Kỳ Hình “Con chào ba nuôi, mẹ nuôi.”“Ui Trăn Trăn lại lớn hơn rồi, mẹ con mới tết tóc cho con sao, trông đẹp quá!” Đường Nguyệt Nguyệt cười tủm tỉm khen cô khi cô nàng về lại thành phố X thì Kiều Vãn Tình cùng Đường Nguyệt Nguyệt không có nhiều cơ hội để gặp mặt. Có khi một năm chỉ gặp nhau được hai ba lần, mỗi lần gặp lại Đường Nguyệt Nguyệt đều cảm thấy các bạn nhỏ lớn hơn rất nhiều.“Con cảm ơn mẹ nuôi.” Trăn Trăn lễ phép Khẩu cùng Uyên Uyên cũng chạy qua chào hỏi. Đường Nguyệt Nguyệt thả bạn nhỏ Hoa Nhài xuống chơi với ba nhóc nhà Kiều Vãn Hoa Nhài vẫn chưa quen với các bạn mới. Sau khi mẹ thả cô bé xuống thì cô bé không chạy đi chơi, ngược lại cô bé lại chạy qua đòi ba mình bế, nói thế nào cũng không chịu xuống dưới.“Con không chơi với các anh chị à?” Kỳ Hình bế cô bé, Nhài lắc đầu, nhỏ giọng nói “Không chơi.”Kiều Vãn Tình mời hai người ngồi xuống. Nghe thấy Hoa Nhài nói, cô cười bảo “Hoa Nhài sợ người lạ hả? Chơi với anh chị thôi mà, có gì phải sợ đâu?”Hoa Nhài rúc đầu vào trong ngực ba mình không nói lời nào. Kỳ Hình dỗ dành cô bé “Mẹ nuôi đang nói chuyện với con đó, con như vậy là không ngoan nha!”“Sợ ~” Hoa Nhài mềm giọng nói, chọc cười tất cả mọi người xung Vãn Tình nói “Chỗ mẹ nuôi có nhiều đồ ăn vặt lắm, con có muốn ăn một chút không?”Hoa Nhài nghe có đồ ăn vặt thì hai mắt sáng lên. Cuối cùng cô nhóc cũng cho đầu ra khỏi ngực ba mình, ngọt ngào nói “Ăn kẹo!”Kiều Vãn Tình bảo quản gia đi lấy một chút kẹo mềm các bạn nhỏ thích ăn qua. Khẩu Khẩu đang đi chơi với Uyên Uyên, nghe thấy “có kẹo” cũng nhanh chóng chạy qua, hai mắt sáng rực nhìn lọ kẹo, chỉ kém nước viết ba chữ “muốn ăn kẹo” lên Nguyệt Nguyệt cười nói “Khẩu Khẩu vẫn thích ăn kẹo ghê nhỉ?”“Cô giáo con bảo trẻ con phải ăn nhiều mới lớn nhanh!” Khẩu Khẩu nghiêm trang Nguyệt Nguyệt bị cậu nhóc chọc cười. Cô hơi hâm mộ nói “Hoa Nhài nhà cô mà hoạt bát hướng ngoại như Khẩu Khẩu thì tốt rồi!”“Trẻ con mà, mỗi đứa một tính. Cậu nhìn Trăn Trăn nhà tớ nè, con bé cũng có thích nói chuyện đâu.” Kiều Vãn Tình bế Trăn Trăn qua, “Phải không con?”Trăn Trăn thẳng thắn thừa nhận “Đúng ạ.”Mọi người “……”Đường Nguyệt Nguyệt tiếp tục hâm mộ. Tại sao cô cảm thấy hai đứa nhỏ nhà Kiều Vãn Tình đáng yêu như vậy khi ăn kẹo xong thì Hoa Nhài cũng hết sợ. Sau khi cô bé chơi quanh ba mẹ mình với cự ly gần 1 mét một lúc, thấy ba người Khẩu Khẩu đang chơi đồ chơi thì cũng chạy qua chơi này nhà Đường Nguyệt Nguyệt tới thành phố C là để nghỉ lễ quốc khánh, thuận tiện tới thăm ba mẹ Kỳ Hình luôn. Ba mẹ anh sống ở huyện trong thành phố C, Kỳ Hình chuyển lên thành phố X, ba mẹ anh không đi theo nhưng hai vợ chồng cũng thường xuyên về thăm hai ông Đường Nguyệt Nguyệt còn phải về thăm ba mẹ Kỳ Hình nên cô nàng ngồi một lát rồi đứng dậy rời đi. Sau khi Kiều Vãn Tình tiễn hai người ra ngoài, chào tạm biệt họ xong thì thở dài.“Sao thế em?” Cố Yến Khanh hỏi, “Lại có chuyện gì à?”Kiều Vãn Tình nói “Em chỉ cảm thán cuộc đời một chút thôi.”“… Thở dài để cảm thán về cuộc đời? Nghe mới lạ ghê!”Kiều Vãn Tình “……”Sau đó Cố tổng đã bị Vãn Tình cảm thán là vì đột nhiên cô nhớ ra hình như Hoa Nhài cũng là một nhân vật trong sách. Nhưng cụ thể cô bé làm gì thì cô cũng quên, nhưng tóm lại là Hoa Nhài có xuất hiện, hẳn là cô bé cũng chỉ là một nhân vật nhỏ là thế giới thật kỳ rằng sự xuất hiện của Kiều Vãn Tình đã làm thay đổi rất nhiều cốt truyện vốn có trong sách, nhưng các nhân vật trong sách vẫn lần lượt kéo nhau xuất hiện, vì thế chắc chắn tương lai Uyên Uyên vẫn sẽ là nam chủ vạn người Vãn Tình không cần Khẩu Khẩu phải xuất sắc như Uyên Uyên. Cô chỉ hy vọng cậu nhóc và Trăn Trăn có thể vui vẻ sống một đời an yên, sau đó tìm một người nào đó xây dựng một gia đình hạnh phúc, vậy là đủ tin tưởng nguyện vọng này của mình sẽ có thể trở thành sự thật!Tác giả có lời muốn nói Kết thúc!
mang thai con của vai ác